Nhớ anh hùng liệt sĩ Bùi Ngọc Dương
Lương Hướng Dương
Sáng 1/5/2014, tôi cùng CLB Khúc Tráng ca Thành cổ Quảng Trị 1972 của T.p Hà Nội về cắm hoa, dâng hương và biểu diễn nghệ thuật Tri ân các AHLS trong Nghĩa trang Đường 9. Mỗi diễn viên được phân công cắm hoa 1 hàng dọc mộ liệt sĩ. Không biết có linh ứng giao cảm thế nào mà tôi gặp đúng mộ AHLS Bùi Ngọc Dương – một cựu sinh viên của Bách Khoa Hà Nội, cùng trường với tôi.
Tác giả bên mộ anh hùng liệt sĩ Bùi Ngọc Dương tại NTLS Đường 9
Bùi Ngọc Dương học trước tôi 6 khóa. Năm 1968 khi đang học ĐHBK, chúng tôi được tin Bùi Ngọc Dương hy sinh, cả trường dấy lên phong trào học tập gương chiến đấu dũng cảm của anh. Chỉ được biết chút ít về anh từ thời 46 năm trước, nay lại được thắp hương tại chính mộ anh, một người anh cùng trường – một đồng đội nơi Nghĩa trang Đường 9 anh hùng này tôi vô cùng xúc động.
AHLS Bùi Ngọc Dương (1943-1968), gia đình ở 15 phố Trần Nhân Tông Hà Nội. Năm 1966, anh tốt nghiệp KS Xây dựng – khi đó ĐHXD còn là một khoa của ĐHBK, nhập ngũ ngay vào Binh chủng Công binh. Tháng 1-1968, anh chỉ huy trung đội công binh mở đường cho xe tăng đánh vào sở chỉ huy Mỹ – Ngụy tại tập đoàn cứ điểm Khe Sanh. Hiên ngang đứng trên xe tăng đánh địch phản kích, một mảnh đạn phạt trúng một cánh tay anh gần đứt hẳn. Anh quay lại nói với người đồng đội chặt hộ cánh tay bị thương cho khỏi vướng để tiếp tục chiến đấu. Tiếp tục bị thương vào chân, Dương vẫn dựa lưng vào thành công sự, tiếp tục chỉ huy trận đánh. Hai ngày sau – 27/1/1968 vì những vết thương quá nặng, anh hy sinh trong vòng tay đồng đội. Anh được tôn vinh là La Văn Cầu của Hà Nội trong Kháng chiến chống Mỹ. Gia đình anh còn một liệt sĩ chống Mỹ nữa là Bùi Đức Lưu. Anh đã được truy tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân và tên Anh được đặt cho con phố nối từ giữa phố Thanh Nhàn qua trường Đảng quận Hai Bà Trưng đến phố Hồng Mai.
Xin viết đôi dòng này như một nén tâm nhang để nhớ về Nghĩa trang Đường 9, nhớ về Anh – một người anh cùng trường – một người đồng đội.