Vào những ngày giáp tết Kỷ Hợi, Hội Hỗ trợ gia đình liệt sĩ Việt Nam phối hợp với Sở Lao động Thương binh và Xã hội thành phố Hà Nội, Hội người Cao tuổi Việt Nam và Viện Nghiên cứu truyền thống văn hóa dân tộc Việt Nam….tổ chức gặp mặt các Mẹ VNAH, đại biểu các gia đình liệt sĩ tiêu biểu trên địa bàn Hà Nội. Cả hội trường lặng đi, xúc động khi nghe mẹ Bùi Thị Minh Thu đọc bài thơ “Mãi nhớ thương anh”. Bài thơ thể hiện tình yêu, tình cảm vợ chồng bà và với quê hương đất nước.
Mẹ Bùi Thị Minh Thu (Thứ 4 từ phải sang) cùng Ban tổ chức và các đại biểu
Mẹ Bùi Thị Minh Thu sinh năm 1939, quê Thị trấn Phùng, huyện Đan phượng, Hà Nội. Mẹ lập gia đình năm 1962 với ông Nguyễn Minh Hoàng, quê huyện Châu Thành, tỉnh Bến tre. Ông bà sinh được 4 người con (2 trai, 2 gái). Năm 1969, ông anh dũng hy sinh trong một trận chiến tại mặt trận phía Nam…Sau ngày đất nước thống nhất, bà cùng các con đã đi tìm ông và đưa ông về yên nghỉ tại quê hương Bến Tre. Năm 2018, bà có chuyến đi “dối già” về quê chồng và đã làm bài thơ “Mãi nhớ thương anh”.
Chúng tôi xin giới thiệu bài thơ của mẹ Bùi Thị Minh Thu cho bạn đọc.
MÃI NHỚ THƯƠNG ANH
Kể từ sen ngó đào tơ
Sáu mươi năm ấy bây giờ là đây
Đàn cầm khéo ngẩn ngơ dây
Anh đi xa mãi nước mây phương trời
Anh đi vì nước thương nòi
Quyết đem thân thế đắp bồi non sông
Cùng em thắt chặt tơ đồng
Mối tình Nam Bắc mặn nồng mười năm
Ba năm cách trở núi sông
Bảy năm chung sống bốn con ra đời
Chiến tranh phá hoại đến rồi
Miền Bắc đánh Mỹ sục sôi căm hờn
Biết bao đồng đội trở về
Bắc Nam chung một lời thề nước non
Đi về để lại vợ con
Sống trên đất Bắc sắt son đợi chờ
Năm xưa đứng dưới Đảng Kỳ
Giơ tay tuyên thệ, lời thề tử sinh
Làm trai thời loạn chiến tranh
Sao cho khỏi thẹn ô danh với đời
Bước đi lòng dạ rối bời
Con thơ vợ yếu lệ rơi trong lòng
Nhiệm vụ Đảng đã phân công
Anh đâu chùn bước quyết tâm lên đường
Thư về những nhớ cùng thương
Anh đi mạnh khỏe chiến trường bình an
Tin anh em đã yên tâm
Cạn khô dòng lệ nhớ mong se lòng
Mong sao kháng chiến thành công
Đâu ngờ anh đã tang bồng ra đi
Chữ rằng sinh ký tử quy
Mất anh em biết nói gì nữa đây
Hôm nay về đến nơi này
Quê hương bên nội bao ngày ước mong
Đi về cùng với các con
Tuổi xuân phai nhạt tóc sương da mồi
Xa anh bốn chín năm rồi
Anh đâu còn nữa chung đôi cùng về
Năm xưa anh đã hẹn thề
“Tình nhà nợ nước anh về quê hương
Yêu anh em hãy nhớ thương
Chờ anh chớ cản bước đường anh đi
Ngày về quê nội Bến Tre
Vợ chồng gặp lại khi quê yên bình
Được về sống với gia đình
Mẹ già, anh chị trọn tình Bắc Nam
Yêu anh em hãy chăm nom
Giữ gìn sức khỏe nuôi con nên người
Các con ta đã tạo rồi
Đôi dòng Nam Bắc do trời tặng ban
Yêu anh em hãy dạy con
Cha đi giữ nước khi còn ngoại xâm
Để không còn có chiến tranh
Đuổi thù sạch bóng thì anh trở về
Mãi không còn cảnh chia ly
Vợ chồng chia ngả, con thì thiếu cha
Mai đây sum họp một nhà
Thủy chung son sắt tình ta mặn nồng”
Thế rồi chiến sự khó khăn
Lời xưa còn đó anh không ngày về
Quê hương đồng khởi Bến Tre
Đưa anh về với đồng quê yên lành
Ngày đi gìn giữ non sông
Ngày về Tổ Quốc ghi công đời đời
Anh không còn sống nữa rồi
Nợ đời, nợ nước anh thời trả xong
Em từ phía Bắc vào thăm
Nghĩa trang Liệt sỹ sáu năm anh nằm
Hương thơm thắp trước mộ phần
Lệ rơi thương tiếc một lần này thôi
Trở về phía Bắc xa xôi
Anh nằm yên nghỉ vui nơi vĩnh hằng
Em về quê ngoại đất Phùng
Trăm năm giấc ngủ là xong kiếp người
Tình yêu thế kỷ hai mươi
Hy sinh hạnh phúc cho đời nở hoa
Bắc Nam xum họp một nhà
Mùa xuân bão tố tình ta qua rồi
Bài thơ viết đã cạn lời
Kiếp sau ước nguyện suốt đời bên nhau.
Thường Tín ngày 20/7/2018 – Ngày về quê anh Bến Tre
Viết kỷ niệm71 năm ngày TBLS (27/7/2018)
Thắp hương tưởng niệm anh
Bùi Thị Minh Thu