“Nguyên thủ các nước lảy Kiều
Việt Nam không lảy: Tố Như giận, buồn”
(Trích) Biên bản phiên toà bay ngạo nghễ, hỏi đáp của một bị cáo với quan toà
– Bị cáo!
– Dạ!
– Bị cáo suy nghĩ gì trong thời gian bị tạm giam?
– Thưa quý toà “Sầu đong càng khắc càng đầy/Ba thu dồn lại một ngày dài ghê”.
– Ơ, bị cáo cũng biết lẩy Kiều à, bị cáo làm toà bất ngờ rồi đấy!
– Thưa quý toà, “Bây giờ rõ mặt đôi ta/ Biết đâu rồi nữa chẳng là chiêm bao”.
– Trở lại nội dung chính nhé, tại sao bị cáo tham gia chạy án?
– Thưa quý toà “Trong tay đã sẵn đồng tiền/ Dẫu lòng đổi trắng thay đen khó gì”.
– Bị cáo có nhận xét gì về những bị cáo khác trong vụ án này?
– Thưa quý toà, “Bề ngoài thơn thớt nói cười/ Mà trong nham hiểm giết người không dao”.
– Tại sao bị cáo biết sai sao vẫn làm?
– Thưa quý toà, “Miếng ngon kề đến tận nơi/ Vốn nhà cũng tiếc, của trời cũng tham.”
– Nhưng, sau lần thứ nhất tại sao bị cáo vẫn tiếp tục vi phạm?
– Thưa quý toà: “Bàn tay trót đã nhúng chàm/Vậy rồi dừng lại biết làm sao đây?”.
– Hôm nay thì phải chấp nhận trả giá chứ?
– Thưa quý toà, “Đã đày vào kiếp phong trần/ Sao cho sỉ nhục một lần mới thôi”
– Bị cáo nghĩ gì về mức án sẽ dành cho mình?
– Thưa quý toà, “Một mình lưỡng lự canh chầy/ Đường xa nghĩ nỗi sau này mà kinh”.
– Bị cáo có bận tâm đến vợ con không?
– Thưa quý toà, “Đau lòng tử biệt sinh ly / Thân còn chẳng tiếc, tiếc gì đến duyên”.
– Nếu được nói lới sau cùng, bị cáo sẽ nói gì?
– Thưa quý toà, “Thân lươn bao quản lấm đầu / Chút lòng trinh bạch từ sau xin chừa”.
Sưu tầm