Dâng hương tình cảm dâng trào
Nhớ nhau – đồng đội lận vào thịt xương
Bâng khâng ngày ấy chiến trường
Nỗi buồn mang mác, tình thương tràn về
Nhớ nhau nhớ cả tên quê
Thương nhau tay nắm lời thề năm xưa….
Dâng hương tình cảm dâng trào
Nhớ nhau – đồng đội lận vào thịt xương
Bâng khâng ngày ấy chiến trường
Nỗi buồn mang mác, tình thương tràn về
Nhớ nhau nhớ cả tên quê
Thương nhau tay nắm lời thề năm xưa….
Nghe tiếng chuông ngân, chúng tôi biết có người sắp đến
(Dẫu chúng tôi đã an giấc nghìn thu!)
Chẳng phải sửa soạn gì vì nơi này luôn sạch đẹp, khang trang
Đường trục, ngõ ngang, từng dãy nhà ngay hàng, thẳng lối
Đồng phục chúng tôi là cờ Tổ quốc
Chúng tôi xếp hàng nghiêm trang theo từng tiểu đội
Lặng lẽ chờ… ai sắp ghé thăm!
Trong thế giới quan của người thi sĩ, “ánh trăng” không chỉ là một thứ ánh sáng lặng lẽ trong đêm mà còn là “ánh vàng” của cuộc đời, là tâm tư, cõi lòng của người nghệ sĩ.
Tự xa xưa, hình ảnh “ánh trăng” đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận với người nghệ sĩ ở thế giới văn chương nói chung và thơ ca nói riêng. Sẽ chẳng ngoa khi khẳng định trăng chính là “nàng thơ”, là bạn tình của người “phu chữ” từ xưa đến nay. Đó là mối tình tinh tế và lãng mạn mà ông Tơ đã dành cho họ.
Đền thờ liệt sĩ tỉnh Phú Yên được xây dựng từ năm 2021, hoàn thành năm 2022 trên khu đất rộng trên 5 ngàn mét vuông ở phường 9 thành phố Tuy Hoà.
Theo nhà báo Phan Thanh Bình và Kiến trúc sư Đỗ Như Nông, những người trực tiếp thực hiện công trình văn hoá tâm linh này, điểm nhấn của điện thờ chính là hai bức phù điêu.
Lời BBT: Trước thảm họa thiên nhiên xảy ra tại Làng Nủ Lào Cai, Nhà thơ Đỗ Quý Doãn – Nguyên Thứ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông (Tác giả lời bài hát: Giữa Mạc Tư Khoa nghe câu hò Nghệ Tĩnh) đã gửi tâm can của mình thấu Trời cao, Đất dày về những đau thương mất mát của Làng Nủ nói riêng và 26 tỉnh thành Miền Bắc nói chung sau thảm họa bão số 3; được phép của Tác giả, BBT trân trọng đăng tải như một nén Tâm nhang cùng Tác giả và Đồng bào Dân tộc Việt Nam tưởng nhớ những Con Dân Đất Việt đã mất trong thảm họa bão YAGI:
Hội viên Hội Hỗ trợ gia đình liệt sĩ Việt Nam, CCB Đào Thiện Sính trên hành trình đi khắp các nghĩa trang liệt sĩ suốt từ Miền Trung tới Miền Nam đi tìm hài cốt anh trai là Đào Chí Nguyện, ông đã giúp hàng ngàn gia đình tìm lại được người thân; đây là bài thơ ông sáng tác trên đường đi tìm mộ anh mình, BBT trân trọng đăng như một nén tâm nhang thắp lên gửi anh linh liệt sĩ Đào Chí Nguyện nói riêng và các AH liệt sĩ đã hy sinh vì nền hòa bình của Dân tộc Việt Nam:
Mỗi lần đọc Chân quê của Nguyễn Bính, tôi vẫn thường băn khoăn tự hỏi: chẳng lẽ bài thơ chỉ là nỗi lo âu thảng thốt của nhà thơ trước sự thay đổi trong cách ăn mặc của một cô thôn nữ từ thành thị trở về sao?
Tôi rất tự hào thời kháng chiến gian lao là thầy giáo đeo quân hàm xanh của hơn 200 học viên thuở ấy. Ai cũng mến thầy nhưng có lẽ cô học trò Chăn Thu để tôi trân trọng thân thương nhất.
Khi lịch sử chọn ta là chiến sĩ
Thì bạn ơi so sánh để làm gì ?