Mẹ chưa nói cùng ai
Về nỗi nhớ con mấy mươi năm chưa một lần tắt lịm
Về cái đêm cuồng phong bão biển
Lá xanh lìa cành rưng rức những mùa hoa
Bao nhiêu năm cơn bão đi qua
Cây bưởi trước nhà vẫn đơm hương ngày cũ
Con không về màu hoa chẳng đủ
Nhường thời gian lên mái tóc mẹ già
Bao nhiêu năm mẹ tiếc những mùa hoa
Tuổi thanh xuân quên mình cho Tổ quốc
Nào đã biết bàn tay con gái
Con đi rồi hương giữ lại cho ai
Rồi sẽ có một đêm tháng ba
Chỉ còn lại vầng trăng và hoa bưởi
Mẹ hóa thành giọt sao cuối trời
Đơm hương quê nhà lên mộ sóng cho con.
Sưu tầm H.H