Trích đoạn trong tác phẩm “Mối tình nồng thắm”
Câu chuyện từ tháng 04/1970. Một người lính Việt Nam, buổi chiều thường ra bến sông để tắm – gặp một thiếu nữ bơi thuyền độc mộc. Nhìn anh bộ đội vài lần, cô đã bồi hồi rung động. Anh bộ đội tắm gần đó – đôi lần cô giả vờ ngã xuống sông, anh bộ đội ra cứu bế lên thuyền. Rồi từ đó cứ ráng chiều nhuộm đỏ, họ lại cùng chiếc thuyền lướt sóng trên sông, để rồi đắm say kể cả lúc có bom dội xuống, làm con thuyền chao đảo. Ngày mai anh bộ đội hành quân đi chiến đấu nơi khác – họ đã cùng nhau đi chụp ảnh rồi cùng ra bến sông thức suốt đến 3h sáng – bịn rịn lưu luyến, chia tay nhau. Tấm hình là vật kỷ niệm vô giá của cả 2 người. Chiến tranh loạn lạc – sống chết ra sao không ai biết nữa – anh bộ đội luôn giữ bên mình tấm hình đã vượt thời gian 54 năm.
TẶNG EM
Thế làm xa nhé Eng Teng (1)
Ráng chiều – bến nước con thuyền lòng dân.
Nhớ đường thốt nốt, chuối, chanh
Xa nhau mà vẫn như gần đó thôi.
Nụ cười: hoa ở trên môi
Lim dim đôi mắt suốt đời không quên
Chúng mình có mối nhân duyên
Ngây ngây thổn thức hồn nhiên cháy lòng.
Bến Na vẫn đợi, vẫn mong.
Đã từng đón nhận cởi lòng cho nhau
Mê Kong mang đến mở, màu
Anh mang tâm sự ngấm vào đời em
Qua ngày rồi lại tới đêm
Xung Cheng có mối tình duyên thắm nồng (2)
Hai ta chưa phải vợ, chồng
Vấn vương mơ mộng; như rồng vờn mây
Mai này thân bón cho cây
Vẫn còn chan chứa tháng ngày phải không?
Xê San nước chẳng đổi dòng (3)
Đời em vẫn một tấm lòng với anh.
Mái đầu ta chẳng còn xanh
Giọng em vẫn thế thanh thanh ngọt ngào.
Đêm qua chợp mắt – chiêm bao
Em tươi như cánh hoa đào xinh xinh
Nụ cười hồn hậu trung chinh
Anh vui đón nhận mối tình…Na trao
Nông Pênh đêm 07/05/2007 — Đào Thiện Sinh
* Eng Teng, Xung Cheng: tên gọi qua mỗi thời kỳ